"Cánh chim năm cũ tiếng kêu lạc bầy!"
Góc sân Trường Kỹ Sư Công Chánh, Trung Tâm Quốc Gia Kỹ Thuật Phú Thọ.
(Tiền thân của Trương Đaị Học Bách Khoa Thủ Đức, Saigon, Việt Nam Trước năm 1975)
(Tiền thân của Trương Đaị Học Bách Khoa Thủ Đức, Saigon, Việt Nam Trước năm 1975)
Hưởng ứng cuộc VUI đua làm thơ "Sân Trường Chiều Mưa" giữa bạn bè KSCC14
Những Đoạn Rời giọt mưa sương rơi bất chợt,
Nhỏ thành giòng hương ký ức bóng thời gian,
Tay nâng níu ta hứng lấy phút mơ màng.
Đem phơi trải kết thành hàng đây bạn đọc!
Sân
Trường
Chiều
Mưa,
Cây
Thưa
Ghế
Lặng,
Thiếu
Vắng
Bạn
Xưa,
Thương/ Nói/ Sao /Vừa!
* * *
Nhỏ thành giòng hương ký ức bóng thời gian,
Tay nâng níu ta hứng lấy phút mơ màng.
Đem phơi trải kết thành hàng đây bạn đọc!
Sân
Trường
Chiều
Mưa,
Cây
Thưa
Ghế
Lặng,
Thiếu
Vắng
Bạn
Xưa,
Thương/ Nói/ Sao /Vừa!
* * *
Chiều mưa,
Trường cũ.
Cây ngủ,
Ghế buồn,
Sân hoang.
Vắng bạn!
* * *Trường cũ.
Cây ngủ,
Ghế buồn,
Sân hoang.
Vắng bạn!
Mưa buồn rơi,
Sân trường cũ,
Cây chìm ngủ,
Ghế nằm rời.
Bạn mỗi nơi!
* * *
Quay về trường cũ,
Chiều phủ bụi mưa.
Sân vắng cây thưa,
Bạn xa mỗi đứa,
Thương nói sao vừa!
* * *
Mưa sương giăng mây phủ,
Sân trường cũ ngày về.
Lòng viễn khách thăm quê,
Lặng nhìn quanh thiếu bạn,
Dâng nỗi nhớ tràn trề!
* * *
Nhìn ngôi trường xưa cũ,
Chìm ngủ dưới bụi mưa,
Sân ghế vắng cây thưa,
Bạn bè xa mỗi đứa.
Thương nhớ nói sao vừa!
* * *
Sân trường nhỏ một góc trời kỷ niệm,
Chiều mưa về lên cung phím buồn dâng.
Kỷ niệm xưa từng mảnh vụn xa dần,
Người tìm lại dừng chân bờ hư ảo.
* * *
Mưa chiều mang bụi sầu thương,
Mưa bay giăng phủ sân trường thân yêu.
Cây buồn ghế đá quạnh hiu,
Cánh chim năm cũ tiếng kêu lạc bầy.
* * *
Sân vắng cây thưa,
Trường xưa thiếu bạn.Chiều mây lãng đãng,
Mưa thoảng sương bay.
* * *
Sân vắng bóng cây thưa,
Trường xưa đâu thấy bạn.
Chiều mây xám mênh mang,
Mưa sương theo gió thoảng.
* * *
Sân buồn vắng, rặng cây thưa.
Trường ngày xưa đâu thấy bạn,
Chiều dâng xám, mây lang thang.
Mưa sương tan trong gió thoảng.
* * *
Sân cũ ta về một chiều mưa,
Trường xưa ghế vắng bóng cây thưa.Chiều dâng nhớ bạn sầu mây xám,
Mưa trải bụi sương bám khắp trời.
* * *
Sân ghế buồn hàng cây thưa lá ngủ,
Trường yêu xưa như chìm phủ dưới mưa.
Chiều mây giăng nhớ bạn nói sao vừa,
Mưa sương bụi sầu đưa lòng viễn xứ.
* * *
Trường yêu xưa như chìm phủ dưới mưa.
Chiều mây giăng nhớ bạn nói sao vừa,
Mưa sương bụi sầu đưa lòng viễn xứ.
* * *
Sân buồn ghế vắng cây thưa,
Trường xưa dư ảnh, bạn xưa phương trời!
Chiều giăng mây xám sầu vơi,
Mưa sương bay phủ góc trời dấu yêu.
Oct 2013 - NVNghiem
Nguyên bài:
TRƯỜNG CŨ CHIỀU MƯA
Ta về trường cũ một chiều mưa.
Ghế đá buồn hiu bóng cây thưa,
Như nhớ như thương người cách biệt,
Như chờ như đợi cánh chim xưa.
Trông hiên trường cũ phủ bụi mưa,
Hồn dâng cảm xúc nói sao vừa.
Dĩ vãng chìm sâu bừng sống lại,
Một thời yêu dấu thủa xa xưa.
Lâu lắm bạn bè người mỗi ngă,
Sao hồi tưởng lại mới hôm qua.
Bâng khuâng buổi học đầu xa lạ,
Mấy chốc tình thân kết đậm đà.
Ta nhớ bạn gần, nhớ bạn xa,
Bắc Trung Nam tay kết một nhà.
Những lúc ta về thăm quê bạn,
Đùa chơi vui thỏa tuổi mộng hoa.
Như thoáng đâu đây màu phấn bảng,
Thầy cô lời giảng mãi còn vang.
Lý thuyết sâu hay cùng vui học,
Thực hành dù nhọc vẫn cười rang.
Mỗi độ Đông tàn sắp Xuân sang,
Không khí trường xưa thật rộng ràng.
Chờ đón Tân Niên ta mở hội,
Khoe nàng1 ai cũng diện thật sang...
Gần bốn mươi năm rồi đấy nhỉ,
Công sức dâng đời đã được ghi.
Cầu bạn về hưu vui an nghỉ,
Chúc người bền bĩ được thăng quan.
Trường cũ chiều mưa, ngược thời gian,
Mượn giấy bút2 ra viết mấy hàng.
Gởi bạn phương xa tình tri kỷ,
Đôi giòng suy nghĩ chảy miên man.
Oct 2013 - NVNghiem
Alt: 1. chang 2. web blog
No comments :
Post a Comment