TÌNH XA
Ta chờ em như sông cạn đợi mưa trời.
Em đi rồi nỗi sầu dâng cao đỉnh,
Vạn âm reo chưa khơi tỉnh giấc hôn trầm.
Lối về xưa giờ đă phủ dấu rêu phong,
Sao dư ảnh vẫn chập chờn trong giấc ngủ!
Nơi phương ấy em có nhớ tình xa cũ,
Nhớ phố xưa lối cũ đón đưa về.
Nhớ con đường vào thu ngập lá me bay,
Vương tóc nhẹ bờ vai tay khẽ vuốt.
Nhớ công viên nơi trao lời hẹn ước,
Xin suốt đời ta mãi được gần nhau.
Lời bay rồi như bọt nước đã tan mau,
Ta ôm kiếp ve sầu ru phượng thắm.
Em còn nhớ bản tình ca trầm ấm,
Ta trao nhau say đắm nụ hôn đầu.
Có phải lời nhạc buồn đã gieo hạt sầu đau,
Tình đang thắm vội úa màu xa năm tháng.
Em rời bỏ quê hương trong những ngày biến loạn,
Vùng tương lai cho ánh sáng thắm hương đời.
Ta trượt chân rơi vào giữa chơi vơi,
Để năm tháng ôm một thời đơn lạnh.
Nhưng em ơi !...
Cơn mưa nào cũng đến hồi phải tạnh,
Nắng xuân về cơn rét lạnh cũng đã qua.
Bao năm rồi ta lưu lạc bôn ba,
Nay về lại thăm quê nhà tìm dĩ vãng.
Đây phố cũ ngày xưa...
Với những con đường ta vẫn thường hoài tưởng,
Đã thay hình theo chuyển hướng của thời gian.
Lạc bước chân đi, lòng nghe chút ngỡ ngàng,
Nhìn cảnh vật mãi rộn ràng trong thay đổi.
Em còn nhớ hay đã quên, ta vẫn thường tự hỏi,
Để làm gì nay hai lối rẽ dặm mù xa?
Phố cũ chiều mưa, nghe bài hát tiếng ai ca,
Tình Xa tưởng đã qua buồn vọng lại !
June 2013 - NV Nghiem
Ta thiếu em như chim chiều lẻ bạn.
Em đi rồi nỗi sầu dâng cao đỉnh,
Vạn âm reo chưa khơi tỉnh giấc hôn trầm.
Lối về xưa giờ đă phủ dấu rêu phong,
Sao dư ảnh vẫn chập chờn trong giấc ngủ!
Nơi phương ấy em có nhớ tình xa cũ,
Nhớ phố xưa lối cũ đón đưa về.
Nhớ con đường vào thu ngập lá me bay,
Vương tóc nhẹ bờ vai tay khẽ vuốt.
Nhớ công viên nơi trao lời hẹn ước,
Xin suốt đời ta mãi được gần nhau.
Lời bay rồi như bọt nước đã tan mau,
Ta ôm kiếp ve sầu ru phượng thắm.
Em còn nhớ bản tình ca trầm ấm,
Ta trao nhau say đắm nụ hôn đầu.
Có phải lời nhạc buồn đã gieo hạt sầu đau,
Tình đang thắm vội úa màu xa năm tháng.
Em rời bỏ quê hương trong những ngày biến loạn,
Vùng tương lai cho ánh sáng thắm hương đời.
Ta trượt chân rơi vào giữa chơi vơi,
Để năm tháng ôm một thời đơn lạnh.
Nhưng em ơi !...
Cơn mưa nào cũng đến hồi phải tạnh,
Nắng xuân về cơn rét lạnh cũng đã qua.
Bao năm rồi ta lưu lạc bôn ba,
Nay về lại thăm quê nhà tìm dĩ vãng.
Đây phố cũ ngày xưa...
Với những con đường ta vẫn thường hoài tưởng,
Đã thay hình theo chuyển hướng của thời gian.
Lạc bước chân đi, lòng nghe chút ngỡ ngàng,
Nhìn cảnh vật mãi rộn ràng trong thay đổi.
Em còn nhớ hay đã quên, ta vẫn thường tự hỏi,
Để làm gì nay hai lối rẽ dặm mù xa?
Phố cũ chiều mưa, nghe bài hát tiếng ai ca,
Tình Xa tưởng đã qua buồn vọng lại !
June 2013 - NV Nghiem
1 comment :
Post a Comment